Khi Người xuống thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin cho được ở với Người. Nhưng Người không cho phép, Người bảo: “Anh cứ về nhà với thân nhân, và loan tin cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương anh như thế nào.” Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Ðức Giêsu đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
Suy niệm:
Trừ quỷ là việc Đức Giêsu vẫn hay làm. Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện Ngài trừ quỷ ở vùng đất dân Ngoại. Tài kể chuyện của Máccô được thể hiện rõ nét qua bài Tin Mừng này. Hiếm khi có câu chuyện sống động và ly kỳ đến thế!
Đức Giêsu và các môn đệ vượt biển để đến vùng đất Ghêrasa. Vừa ra khỏi thuyền thì gặp ngay người bị ám bởi thần ô uế. Anh sống ở nơi mồ mả, nơi thường được coi là chỗ ở của quỷ ma. Anh mạnh ghê gớm đến nỗi không xiềng xích nào có thể kiềm chế được. Sống cô độc, đe dọa người khác, tự hành hạ và làm hại chính bản thân, đó là thân phận bi đát mà anh không sao thoát khỏi (cc. 3-5). Rõ ràng anh hoàn toàn bị quỷ dữ chiếm đoạt, chẳng còn chút tự do. Nhưng lạ thay, chính anh lại chạy đến với Đức Giêsu để gặp Ngài. Quỷ dữ nơi anh biết rõ Đức Giêsu là ai, là Con Thiên Chúa Tối Cao. Nhưng cái biết đó lại khiến nó phải run sợ xin Ngài đừng hành hạ (c. 7).
Quỷ dữ biết danh tánh của Đức Giêsu, nhưng không chế ngự được Ngài. Bây giờ Ngài bắt nó phải khai danh tánh của nó, trước khi Ngài hành động. Hóa ra đây không phải là một quỷ, mà là một lũ quỷ đông đảo (c. 9). Đạo binh quỷ này khẩn khoản xin Đức Giêsu một ơn, đó là chỉ đuổi chúng ra khỏi người này, chứ đừng đuổi ra khỏi vùng này, vì chúng hy vọng sẽ tìm được một con mồi khác (c. 10). Đạo binh thần ô uế xin được nhập vào đàn heo vốn bị coi là ô uế. Sự đồng ý của Đức Giêsu khiến toàn bộ những gì ô uế bị hủy diệt. Ngài đã thanh tẩy chẳng những anh bị quỷ ám, mà cả vùng anh ở nữa.
Khi người bị quỷ ám được tự do, anh ấy trở nên khác xưa. Anh ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi, trí khôn tỉnh táo (c. 15). Người dân trong vùng khiếp sợ nên xin Đức Giêsu đi khỏi đất của họ. Chỉ có anh vừa được trừ quỷ là xin ở với Ngài như môn đệ (c. 18). Nhưng ơn gọi làm môn đệ phải đến từ Thầy Giêsu. Ngài khuyên anh nên về nhà, ở lại vùng đất của mình, để loan báo mọi điều Chúa đã làm cho anh và thương xót anh (c. 19). Anh đã vâng lời và trở nên người loan báo về Đức Giêsu nơi dân Ngoại. Đối với anh, Đức Giêsu chính là Chúa.
Thế giới chúng ta sống thì văn minh hơn, khoa học hơn, hạnh phúc hơn, nhưng vẫn không thiếu cảnh những người sống như bị ám, như bị ma nhập. Có những người sống trong cô độc và trở nên nguy hiểm cho tha nhân. Có những kẻ tự giết mình từng ngày trước khi tự tử. Tru tréo và lấy đá rạch mình không phải là chuyện hiếm (c. 5). Ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo là niềm mơ ước của biết bao gia đình có người thân bị bệnh. Bệnh tâm thần là căn bệnh mà ít nhiều chúng ta đều dễ mắc. Lắm khi con người thấy bó tay, không tự mình giải thoát mình được. Xin Chúa Giêsu tiếp tục trừ quỷ cho chúng ta, cho vùng đất chúng ta sống. Xin Ngài tiếp tục tẩy trừ sự ô uế đang thao túng ở lòng con người.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, ai trong chúng con cũng thích tự do, nhưng mặt khác chúng con thấy mình dễ bị nô lệ. Có nhiều xiềng xích do chính chúng con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự : tự do trước những đòi hỏi của thân xác, tự do trước đam mê của trái tim, tự do trước những thành kiến của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ, để dễ nhận ra những đòi hỏi tế nhị của Chúa, để nhạy cảm trước nhu cầu bé nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được tự do như Chúa. Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp hòi, khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi và chữa bệnh ngày Sabát. Chúa tự do trước những thế lực đang ngăm đe, khi Chúa không ngần ngại nói sự thật. Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã và cái chết, vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến cùng.
Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng, để chúng con được tự do bay cao.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.