So sánh giữa các bản văn Thánh Kinh trước và sau khi Chúa Kitô giáng sinh.
Tất cả những lời tiên tri nói về Chúa Kitô trong Cựu ước đều được ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu. Những lời tiên tri rất nhiều, đếm được hơn 300.
Những lời tiên tri này nói về con người của Người, về các hành động và giáo lý của Người trực tiếp hay ẩn ý khi ít, khi nhiều.
Việc ứng nghiệm tất cả những lời tiên tri này là một trong những lý do khiến chúng ta nhận ra rằng Thánh Kinh được Chúa Thánh Thần linh hứng.
Chúa Giêsu biết rằng những lời tiên tri về Đấng Mêsia có liên quan đến Người.
Khi đọc sách Isaia trong hội đường ở Nazareth, Người khẳng định: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe” (Lc 4,21). Đối với những người Pharisêu không chịu tin vào Người, Người nói: “Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi” (Ga 5, 39).
Thánh sử Matthêu tự giới thiệu trong Tin mừng của mình cho thấy rằng Chúa Giêsu là Đấng Mêsia, dựa trên những lời tiên tri trong Cựu ước.
Những lời tiên tri nói về Chúa Giêsu có từ hàng trăm và hàng ngàn năm trước, ngay cả theo quan điểm thống kê, về khả năng về ứng nghiệm, nó thực sự đòi hỏi một sự can thiệp rõ ràng của Thiên Chúa.
Chúng tôi chọn một số ít những lời tiên tri liên quan đến những khía cạnh quen thuộc nhất và chúng đề cập đến những khoảnh khắc tuyệt vời nhất của cuộc đời Người.
Dòng tộc Giuđa
Sáng thế 49,10: “Vương trượng sẽ không rời khỏi Giuđa, gậy chỉ huy sẽ không lìa đầu gối nó, cho tới khi người làm chủ vương trượng đến, người mà muôn dân phải vâng phục”.
Luca 3,33: “Amminadab con Admin, Admin con Arni, Arni con Esrom, Esrom con Fares, Fares con Giuđa”.
Sinh ra ở Bêlem
Mikha 5,1: “Phần ngươi, hỡi Bêlem Épratha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Giuđa, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Israel. Nguồn gốc của Người có từ thời trước, từ thuở xa xưa”.
Matthêu 2,1: “Khi Đức Giêsu ra đời tại Bêlem, miền Giuđê, thời vua Hêrôđê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến Giêrusalem”.
Do một trinh nữ sinh ra
Isaia 7,14: “Vì vậy, chính Chúa Thượng sẽ ban cho các ngươi một dấu: Này đây người thiếu nữ mang thai, sinh hạ con trai, và đặt tên là Emmanuel”.
Matthêu 1,18: “Sau đây là gốc tích Đức Giêsu Kitô: bà Maria, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giuse. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần”.
Thảm sát các trẻ em ở Bêlem
Giêrêmia 31,15: “Đức Chúa phán thế này: Người ta nghe có tiếng khóc ở Rama, tiếng khóc than ai oán: Đó là tiếng bà Rakhen khóc thương con cái mình, bà không muốn được an ủi về những người con ấy, vì nay chúng chẳng còn”.
Matthêu 2,16: “Bấy giờ vua Hêrôđê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bêlem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh”.
Trốn sang Ai Cập
Hôsê 11,1: “Khi Israel còn là đứa trẻ, Ta đã yêu nó, từ Aicập Ta đã gọi con Ta về”.
Matthêu 2,14: “Ông Giuse liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Aicập”.
Rao giảng ở Galilê và gần sông Giođan
Isaia 8,23” “Nhưng sẽ không còn bóng đêm ở nơi đang bị ngặt nghèo. Thời đầu, Người đã hạ nhục đất Dơvulun và đất Náptali, nhưng thời sau, Người sẽ làm vẻ vang cho con đường ra biển, miền bên kia sông Giođan, vùng đất của dân ngoại”.
Isaia 9,1: “Dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng; đám người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi”.
Matthêu 4,12-16: “Khi Đức Giêsu nghe tin ông Gioan đã bị nộp, Người lánh qua miền Galilê. Rồi Người bỏ Nadarét, đến ở Caphácnaum, một thành ven biển hồ Galilê, thuộc địa hạt Dơvulun và Náptali, để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia nói: Này đất Dơvulun, và đất Náptali, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Giođan, hỡi Galilê, miền đất của dân ngoại! Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi”.
Bị người Do Thái coi khinh
Isaia 53,3: “Người bị đời khinh khi ruồng rẫy, phải đau khổ triền miên và nếm mùi bệnh tật. Người như kẻ ai thấy cũng che mặt không nhìn, bị chúng ta khinh khi, không đếm xỉa tới”.
Ga 1,11: “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận”.
Vẻ vang vào thành Giêrusalem trên lưng lừa
Giacaria 9, 9: “Nào thiếu nữ Sion, hãy vui mừng hoan hỷ! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy vui sướng reo hò! Vì kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi: Người là Đấng Chính Trực, Đấng Toàn Thắng, khiêm tốn ngồi trên lưng lừa, một con lừa con vẫn còn theo mẹ”.
Ga 12,13-14: “Họ cầm nhành lá thiên tuế ra đón Người và reo hò: Hoan hô! Hoan hô! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Chúa! Chúc tụng vua Israel! Đức Giêsu gặp một con lừa nhỏ, như đã được ghi chép”.
Bị một trong các môn đệ của Người phản bội
Thánh Vịnh 41,10: “Cả người bạn thân con hằng tin cậy, đã cùng con chia cơm sẻ bánh, mà nay cũng giơ gót đạp con!”
Marcô 14,10: “Giuđa Iscariốt, một người trong Nhóm Mười Hai, đi gặp các thượng tế để nộp Người cho họ”.
Được bán với giá 30 đồng bạc
Giacaria 11, 12: “Bấy giờ tôi bảo họ: “Nếu các ông cho là phải, thì trả công cho tôi; không thì thôi vậy”.
Matthêu 26,15: “Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu.” Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.
Giá phải trả
Giacaria 11, 13: “ĐỨC CHÚA liền phán bảo tôi: “Ném số tiền đó vào kho bạc đi! Chúng đánh giá Ta chỉ có bấy nhiêu thôi! ” Vậy tôi đã đem ba mươi đồng bạc mà quẳng vào kho bạc Nhà ĐỨC CHÚA”
Matthêu 27, 6-7: “Các thượng tế lượm lấy số bạc ấy mà nói: “Không được phép bỏ vào quỹ Đền Thờ, vì đây là giá máu.” Sau khi bàn định với nhau, họ dùng tiền đó tậu “Thửa Ruộng Ông Thợ Gốm” để làm nơi chôn cất khách ngoại kiều”.
Khi bị xét xử, Ngài vẫn im lặng
Isaia 53, 7: “Bị ngược đãi, người cam chịu nhục, chẳng mở miệng kêu ca; như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, người chẳng hề mở miệng”.
Matthêu 26, 62-63: “Bấy giờ vị thượng tế đứng lên hỏi Đức Giêsu: “Ông không nói lại được một lời sao? Mấy người này tố cáo ông gì đó? ” Nhưng Đức Giêsu vẫn làm thinh. Vị thượng tế nói với Người: “Nhân danh Thiên Chúa hằng sống, tôi truyền cho ông phải nói cho chúng tôi biết: ông có phải là Đấng Kitô Con Thiên Chúa không?”.
Sẽ phải đau khổ vì người khác
Isaia 53,4-5: “Sự thật, chính người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta, đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta, còn chúng ta, chúng ta lại tưởng người bị phạt, bị Thiên Chúa giáng hoạ, phải nhục nhã ê chề. Chính người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội, bị nghiền nát vì chúng ta lỗi lầm; người đã chịu sửa trị để chúng ta được bình an, đã phải mang thương tích cho chúng ta được chữa lành”.
Matthêu 8, 16-17: “Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giêsu. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau, để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia: Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta”.
Bị đóng đinh với những kẻ phạm tội
Isaia 53,12: “Vì thế, Ta sẽ ban cho nó muôn người làm gia sản, và cùng với những bậc anh hùng hào kiệt, nó sẽ được chia chiến lợi phẩm, bởi vì nó đã hiến thân chịu chết, đã bị liệt vào hàng tội nhân; nhưng thực ra, nó đã mang lấy tội muôn người và can thiệp cho những kẻ tội lỗi”.
Matthêu 27,38: “Cùng bị đóng đinh với Người, có hai tên cướp, một tên bên phải, một tên bên trái”.
Bị đâm thủng cả chân và tay
Thánh Vịnh 22, 17: “Quanh con bầy chó đã bao chặt rồi. Bọn ác đó trong ngoài vây bủa, chúng đâm con thủng cả chân tay”.
Gioan 20,27” “Rồi Người bảo ông Tôma: “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin “.
Bị chế giễu và coi thường
Thánh Vịnh 22,6-8: “Van nài liền được cứu nguy, đã không thất vọng mỗi khi cậy Ngài. Thân sâu bọ chứ người đâu phải, con bị đời mắng chửi dể duôi! thấy con ai cũng chê cười, lắc đầu bĩu mỏ buông lời mỉa mai”.
Matthêu 27,39-40: “Kẻ qua người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầu vừa nói: “Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, hãy cứu lấy mình đi! Nếu mi là Con Thiên Chúa, thì xuống khỏi thập giá xem nào!”.
Người ta cho Ngài uống giấm chua
Thánh vịnh 69,22: “Thay vì đồ ăn, chúng trao mật đắng, con khát nước, lại cho uống giấm chua”.
Gioan 19,29: “Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người”.
Bị đâm ở cạnh sườn
Dacaria 12, 10: “Ta sẽ đổ ơn xuống cho nhà Đavít và dân cư Giêrusalem, giúp chúng biết sống đẹp lòng Ta và tha thiết cầu nguyện. Chúng sẽ ngước nhìn lên Ta. Chúng sẽ khóc than Đấng chúng đã đâm thâu, như người ta khóc than đứa con một. Chúng sẽ thương tiếc, như người ta thương tiếc đứa con đầu lòng”.
Gioan 19,34: “Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra”.
Họ bắt thăm áo xống Người
Thánh vịnh 22,18: “Áo mặc ngoài chúng đem chia chác, còn áo trong cũng bắt thăm luôn”.
Marcô 15,24: “Chúng đóng đinh Người vào thập giá, rồi đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau, xem ai được cái gì”.
Không một cái xương nào bị gãy
Thánh Vịnh 34,21: “Xương cốt họ đều được CHÚA giữ gìn, dầu một khúc cũng không giập gãy”.
Gioan 19, 33: “Khi đến gần Đức Giêsu và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người “.
Được chôn trong mộ của người giàu có
Isaia 53,9: “Người đã bị chôn cất giữa bọn ác ôn, bị mai táng với người giàu có, dù đã chẳng làm chi tàn bạo và miệng không hề nói chuyện điêu ngoa”.
Matthêu 27, 57-60: “Chiều đến, có một người giàu sang tới. Ông này là người thành Arimathê, tên là Giôxếp, và cũng là môn đệ Đức Giêsu. Ông đến gặp ông Philatô để xin thi hài Đức Giêsu. Bấy giờ tổng trấn Philatô ra lệnh trao trả thi hài cho ông. Khi đã nhận thi hài, ông Giôxếp lấy tấm vải gai sạch mà liệm, và đặt vào ngôi mộ mới, đã đục sẵn trong núi đá, dành cho ông. Ông lăn tảng đá to lấp cửa mồ, rồi ra về”.
Sau cái chết sẽ được phục sinh
Thánh vịnh 16,10: “Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty, không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ”.
Matthêu 28,9: “Bỗng Đức Giêsu đón gặp các bà và nói: “Chào chị em! ” Các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người.”.
Lên trời
Thánh Vịnh 68,19: “Ngài đã lên cao, dẫn theo một đám tù, nhận đám người này làm lễ vật triều cống; cả những quân phản nghịch cũng phải ở bên cạnh CHÚA TRỜI”.
Luca 24,50-51: “Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bêtania, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời”.
G. Võ Tá Hoàng