1. Chúa Giêsu đã chịu chết và đã phục sinh. Đó là điều tôi tin và tuyên xưng suốt đời. Riêng Lễ Phục Sinh, tôi tham dự các nghi thức đầy cảm động tưởng niệm biến cố Phục Sinh. Hơn nữa, tôi còn gởi cho những người thân lời chào chúc Phục Sinh thắm thiết.
Tất cả những việc trên đây đều tốt. Nhưng có một việc còn tốt hơn, đó là việc gặp gỡ chính Chúa Phục Sinh. Với hết lòng khiêm tốn và cảm tạ, tôi xin được phép chia sẻ việc gặp gỡ đó.
Chúa Giêsu Phục Sinh không hiện ra với tôi bằng hình dáng hữu hình. Nhưng Người đến với tôi bằng sự hiện diện thiêng liêng đầy hấp dẫn.
Ở đây, tôi mạo muội nói lên những gì tôi cho là hấp dẫn nhất đã cải hoá bản thân tôi.
2. Hấp dẫn thứ nhất là Chúa Phục Sinh đến với tôi một cách âm thầm, nhẹ nhàng đầy tế nhị.
Thường là những lúc tôi hồi tâm hoặc lúc bị thử thách, tôi chợt nghe tiếng Người gọi. Tôi nhớ lại lời Kinh Thánh nói: “Này đây, Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta” (Kh 3,20). Người gõ nhè nhẹ cửa lòng tôi. Người đợi chờ kiên nhẫn và khiêm tốn. Người chỉ bước vào, khi tôi mở cửa đón Người vào. Tôi cảm thấy rất rõ sự Người đến với tôi là một món quà quý giá riêng tư Người dành cho tôi.
3. Hấp dẫn thứ hai là Chúa Phục Sinh đến với tôi, đem lại cho tôi bầu khí bình an.
Biết bao lần lòng tôi đang sợ hãi, lo âu, bối rối. Chính lúc đó Chúa Phục Sinh đến. Người không nói gì với tôi. Nhưng sự hiện diện của Người đã dẹp tan sóng gió trong lòng tôi. Tôi cảm thấy mình được bình an sâu lắng. Tôi nhớ lại những lần xưa Chúa Phục Sinh hiện ra với các tông đồ, Người đã chào chúc các ngài một lời vắn tắt: “Bình an cho anh em” (Ga 20,21; Lc 24,36).
Lời chào chúc đó đã mở mắt các tông đồ nhìn rõ hình ảnh đúng về bản thân mình, đó là các ngài là những con người yếu đuối, mỏng giòn, tội lỗi, được Chúa thứ tha. Đối với tôi cũng vậy, sự bình an mà Chúa Phục Sinh ban cho tôi cũng đã làm cho tôi nhận biết mình là kẻ cần được Chúa tha thứ cứu độ. Thực sự Chúa đã tha thứ và cứu độ tôi. Đó là ơn ban nhưng không.
4. Hấp dẫn thứ ba là Chúa Phục Sinh ban cho tôi một hình ảnh Thiên Chúa rất gần gũi và thân thiện.
Chúa Phục Sinh hiện diện trong tôi. Tôi chia sẻ với Người đủ mọi chuyện của đời tôi. Người đồng hành với tôi trên mọi chặng đường. Tôi nhớ lại cảnh Chúa Phục Sinh đã cùng đi với hai môn đệ trên đường Emmau. Chúa Phục Sinh đã tỏ ra rất gần gũi với các ngài (x. Lc 24,13-33).
Chúa Phục Sinh cũng đã rất thân tình với các môn đệ, khi Người cùng ngồi chung với các môn đệ trên bờ biển hồ Tibêria, để cùng ăn bánh và cá nướng với nhau (x. Ga 21,12-14).
Sự gần gũi Chúa dành cho tôi giúp tôi cảm nhận được “Thiên Chúa là tình yêu” (1 Ga 4,8). Tình yêu ấy ở nơi Chúa Phục Sinh. Tình yêu ấy được tôi cảm nghiệm sâu sắc. Bởi vì tình yêu ấy rất gần gũi, đến nỗi, một cách nào đó, tôi có thể nói như thánh Gioan tông đồ: “Chúng tôi đã nghe, chúng tôi đã thấy tận mắt, chúng tôi đã chiêm ngưỡng, chúng tôi đã chạm đến” (1 Ga 1,1).
5. Hấp dẫn thứ bốn là Chúa Phục Sinh ban cho tôi thấy sự Người tin tưởng nơi tôi.
Tôi hèn hạ lắm. Tôi tội lỗi lắm. Tôi kém cỏi lắm. Tôi nhận biết mình chỉ là một thứ sâu bọ. Thế mà, chính trong tình trạng nhận thức đó, tôi được Chúa Phục Sinh đến. Người trao cho tôi trách nhiệm làm chứng về Chúa. Người tin tưởng nơi một kẻ yếu đuối hèn mọn. Điều đó làm tôi ngỡ ngàng. Tôi chỉ biết phó thác mọi sự nơi Chúa. Tôi nhớ lại: Sau khi sống lại, Chúa Giêsu đã chọn thánh Phêrô, một người chối Chúa, để trao trách nhiệm chăn dắt đoàn chiên Chúa (x. Ga 21,15-17). Sự chọn lựa đó của Chúa Phục Sinh chứng tỏ Chúa chọn kẻ Chúa muốn (x. Mc 3,13). Họ sẽ là người thuộc trọn vẹn về Chúa, trước khi làm những việc của Chúa.
6. Hấp dẫn thứ năm là Chúa Phục Sinh đã chia sẻ cho tôi về chương trình cứu độ một cách rất chân thực.
Một thao thức thường xuyên sống động trong tôi là làm thế nào để cứu mình và cứu những người khác khỏi tội lỗi. Trả lời cho thao thức đó là vô số giải pháp. Giải pháp kinh tế, giải pháp chính trị, giải pháp văn hoá, giải pháp giáo lý, giải pháp cơ chế, v.v… Khi tôi trình bày với Chúa Phục Sinh về những cố gắng đó, Chúa Phục Sinh luôn trả lời tôi một cách rất chân thực về chương trình cứu độ của Người. Người bảo tôi hãy nhìn vào hai bàn tay của Người còn dấu đinh đóng. Người cho tôi xem trái tim của Người còn dấu lưỡi đòng đâm qua. Tôi nhớ lại cảnh Chúa Phục Sinh bảo môn đệ Tôma hãy đặt tay vào cạnh sườn Người bị lưỡi đòng đâm (x. Ga 20,27).
Người rất chân thực cho thấy: Người cứu độ tôi và nhân loại bằng chính đời sống khó nghèo, khiêm hạ, và tự nguyện chịu khổ nạn và hy sinh mạng sống vì yêu thương theo thánh ý Chúa Cha. Người muốn tôi hãy theo Người, và cùng với Người mà làm như vậy.
7. Những gì tôi gọi là hấp dẫn trên đây chắc chắn chỉ là một số rất nhỏ trong vô số những hấp dẫn khác nơi Chúa Phục Sinh. Tuy nhiên, những hấp dẫn nhỏ đó cũng giúp tôi biết mình và biết Chúa Phục Sinh. Tôi là con người tội lỗi cần được cứu chuộc. Còn Đấng Cứu chuộc tôi là chính Chúa Giêsu Phục Sinh.
Đến đây, tôi xin hết lòng ca ngợi và cảm tạ Chúa Phục Sinh đã ban cho tôi ơn được gặp Người. Tôi không quên chân thành cảm ơn tất cả những người đã dạy tôi về sự gặp gỡ Chúa Phục Sinh. Tôi xin thân ái cầu chúc mọi bạn bè gần xa một lễ Phục Sinh đầy ơn Chúa, nhất là được gặp gỡ Chúa Phục Sinh là Đấng Cứu thế rất nhân lành của chúng ta.
+ Gm. G.B. Bùi Tuần