Danh dự ư? Đó là điều đáng quý khi em biết trân trọng trước mọi hành động của mình. Khi đến với người yêu của mình, em có đặt danh dự của một người con gái biết gìn giữ sự trinh khiết trên mọi việc làm của mình không? Em có biết khuyên lơn người yêu của em cùng vun đắp một tình yêu trong sạch và tinh tuyền, cho đến khi cả hai cùng tiến lên bàn thờ để thề hứa trước mặt Chúa không? Đó là danh dự đấy em ạ! Một khi em đã sai đường, thì danh dự duy nhất mà em cần phải gìn giữ, chính là danh dự của một người mẹ sẵn sàng đón nhận đứa con của mình với tất cả tình yêu, bất chấp sự chê cười của bàn dân thiên hạ. Và đó cũng là danh dự mà Thiên Chúa ban cho tất cả mọi phụ nữ khi trao cho họ thiên chức làm mẹ. Như vậy, em đừng vì xấu hổ do lầm lỗi của mình, hay vì bị thúc ép bởi những thế lực bên ngoài mà đánh mất chính mình. Cái xấu hổ có thể qua đi, thế lực bên ngoài chỉ một sớm một chiều, còn lương tâm của em là tiếng nói nhắc nhở em suốt cả cuộc đời. Em sẽ chẳng bao giờ nguôi ngoai khi nhẫn tâm giết chết con mình. Hãy dừng lại đi em! Hãy suy nghĩ chín chắn hơn nữa đi em! Và hãy tha thiết cầu xin Chúa giúp sức cho em vượt qua mọi điều tiếng của miệng lưỡi người đời, để em hiểu thiên chức làm mẹ cao quý là dường nào!
Khó khăn vật chất ư? Chẳng lẽ cái lý do đơn giản đó lại là cái quyết định đến mạng sống của một con người sao? Chẳng lẽ em lại ích kỷ đến độ chẳng dám hy sinh những nhu cầu của cá nhân mình để con em được mở mắt chào đời sao? Vẫn còn đó những con người sẵn sàng ra tay giúp đỡ em! Vẫn còn đó những tấm lòng luôn rộng mở để hỗ trợ em! Và trên hết là ánh mắt của Thiên Chúa ngày đêm dõi theo em để cứu giúp em! Em ơi, chẳng gì có thể ngăn cản tình mẫu tử một khi em có tình yêu! Hãy yêu đứa con em đang cưu mang với tất cả con người của mình và hơn thế nữa, em nhé! Đừng chỉ yêu bản thân mình mà đánh mất mọi sự! Tình yêu em dành cho con của mình sẽ luôn là động lực giúp em vượt qua mọi khó khăn, và làm cho em thấy rằng: Cần phải biết trân trọng mạng sống con người, vì đó là công trình tạo tác của Thiên Chúa.
Bào thai em đang cưu mang không phải là một con người ư? Tội lỗi đã làm cho em mê muội đến độ không còn nhận biết con người được tác thành như thế nào sao? Hay vì những thú vui trần gian đã làm cho em mất hết khả năng đón nhận tri thức, đạo đức, luân lý và tình cảm mà Đấng Tạo Hóa đã trao ban cho em? Em hãy nhớ rằng: Việc em chào đời không phải chỉ do tình yêu của cha và mẹ em, mà còn phải có sự tác thành của Thiên Chúa nữa. Chính bàn tay Chúa đã kết hợp hai nhân tố ấy nên một, để em được hình thành trong cung lòng mẹ. Em đã là con người từ giây phút ấy! Đứa con em đang cưu mang cũng đã là một con người! Vì thế, em đừng dứt bỏ như dứt bỏ một cuộc chơi! Hãy dừng lại hành động nhẫn tâm của mình! Hãy nhớ lại em cũng đã được cưu mang trong lòng mẹ như thế! Hãy cho con của em được khóc với những nỗi đau của em, được cười với những niềm vui của em, và được san sẻ cuộc sống với em cách tròn đầy tình nghĩa mẹ con, em nhé!
Em ơi! Trước khi làm việc gì, em đừng quên phải giữ cho mình một tâm hồn trong trắng! Vượt qua được khó khăn chừng nào, em càng thấy được giá trị cao quý của tình yêu chân thật chừng ấy. Đừng để thân xác mình trở nên nặng nề bởi những thú vui chóng qua, hay trở thành sản phẩm của sự mua bán! Đừng phá hủy Đền Thờ của Chúa bởi những tội lỗi của mình! Chúa chẳng bao giờ chấp tội em đâu! Ngài sẵn sàng tha thứ khi em biết quay về! Em hãy cố gắng để đừng dấn sâu vào tội nữa! Những hy sinh của tình mẫu tử là dịp để em được đền bù tội lỗi của mình và sống đúng hơn với phẩm giá con người. Mong em hãy luôn nhớ rằng: Tình yêu Thiên Chúa vượt trên mọi tội lỗi của chúng ta, và Ngài luôn giang rộng vòng tay chờ đón chúng ta quay về. Hãy dừng lại và hãy quay về, em nhé!
Therese Trần Thị Kim Thoa