Ngày xưa, có một vị vua nhận được món quà là hai con chim ưng rất đẹp. Chúng là hai con chim ưng từ ngoại quốc, là loài đẹp nhất mà ông từng thấy. Ông đưa những con chim quý này cho người nuôi chim ưng để huấn luyện.
Một tháng đã trôi qua, và người nuôi chim báo tin cho nhà vua rằng, mặc dù một con chim ưng đã bay vút lên bầu trời một cách mạnh mẽ, nhưng con còn lại vẫn không di chuyển khỏi cành cây mà nó đã đậu.
Vị vua mời thầy thuốc cùng pháp sư khắp nơi trên đất nước để đến xem tình hình của con chim ưng này, nhưng không ai có thể làm nó bay.
Đức vua đem sự việc này bày tỏ với các quan viên trong cung điện của mình, nhưng vào ngày hôm sau, khi nhìn qua cửa sổ cung điện, vị vua vẫn thấy con chim chưa rời cành.
Dù đã thử nhiều cách khác nhưng không cách nào thành công, vị vua tự nghĩ: “Có thể ta cần một người thân thuộc với vùng quê để hiểu bản chất của vấn đề“. Vì vậy ông gọi quan cận thần của mình rồi hỏi: “Hãy đi mời một người nông dân“.
Vào buổi sáng, nhà vua rất phấn khích khi thấy con chim ưng bay cao trên khu vườn cung điện. Ông nói với quan cận thần: “Mời người đã làm ra phép lạ này đến đây“.
Vị quan nhanh chóng mời người nông dân đến để diện kiến trước đức vua. Nhà vua hỏi ông ta: “Làm cách nào mà người làm con chim ưng bay được vậy?“.
Kính cẩn cúi đầu, người nông dân trả lời: “Thưa điện hạ, không có gì khó cả, tôi chỉ đơn giản là cắt cành cây nơi con chim đậu đi“.
Tất cả chúng ta đều có thể bay, bởi đó là tiềm năng đáng kinh ngạc của con người. Nhưng theo thời gian, chúng ta ngồi trên những cành cây của mình, rồi dính mắc vào những thứ thân thuộc mà quên mất bản năng của mình.
Khả năng của con người vô tận, nhưng hầu hết chúng ta vẫn chưa thể hoàn toàn khai phá hết. Chúng ta thích những thứ quen thuộc, thoải mái, và thú vui trần tục. Vì vậy phần lớn cuộc đời, chúng ta sống tầm thường thay vì thú vị, ly kỳ và đầy ý nghĩa.
Hãy học để phá bỏ những cành cây của sự sợ hãi mà chúng ta bám vào và giải thoát bản thân để có thể bay lên một cách huy hoàng.
Nguồn: Dịch từ Storydose