Những cách tấn công khác thường của ma quỷ

70

Trong thế giới này, hành động khác của ma quỷ là hành động khác thường mà Thiên Chúa cho phép trong một số trường hợp vì lý do gì thì chỉ có Ngài biết. Chúng ta gọi đó là quỷ ám. Tin Mừng nói rõ về đặc tính của sự hiện diện ma quỷ trong con người, mà con người giống như “ngôi nhà” đã bị kẻ thù chiếm giữ. (Mc 3:22-27 đề cập việc trừ quỷ do Chúa Giêsu thực hiện.) Hành động độc ác khác thường được thể hiện dưới nhiều hình thức khác nhau mang tên bực tức, ám ảnh, chiếm hữu và quấy phá.

  1. PHIỀN TOÁI MA QUÁI

Sự phiền toái do ma quái tấn công một người là vết cắt, vết bỏng, vết xước, vết thủng, viết trên da thịt, vết cắn, vết đánh để lại vết bầm tím, sưng tấy, lở loét chảy máu, gãy xương, vết rách da có thể như chữ viết hoặc các dấu hiệu tồn tại trong một thời gian nhất định rồi biến mất, bệnh không rõ nguyên nhân và không tìm ra liệu pháp. Các trở ngại cũng xảy ra ở nơi làm việc và giữa các mối quan hệ mà không thể giải thích hợp lý.

Trong đời các thánh có các dạng phiền toái khác, thậm chí nghiêm trọng hơn những gì đã biết. Một số vị thánh là mục tiêu của sỏi đá, phân và chất bẩn mà không biết từ đâu ra. Một số vị thánh khác bị ném khỏi giường hoặc xuống cầu thang, ném lên không, ném xuống sàn hoặc vào tường, hoặc bị một bàn tay vô hình kéo tóc, có các vị thánh được đưa từ nơi này tới nơi khác suốt một quãng đường dài.

Trong một số trường hợp, đặc biệt là khi ma quỷ tấn công thể lý, việc phân biệt rất dễ dàng. Trong các hình thức phiền toái này, người bị tấn công không phải lúc nào cũng biểu lộ sự ghê tởm đối với những vật thánh thiêng hoặc đối với Thiên Chúa. Chúng ta đã thấy một ví dụ về điều này trong đời Thánh Piô Năm Dấu và trong đời nhiều vị thánh đã phải chịu những phiền toái về thể lý.

Đánh giá của người trừ quỷ là điều thách thức đặc biệt. Người trừ quỷ phải lắng nghe và đánh giá những người bị dày vò bởi các triệu chứng nào đó hoặc bị suy nhược bởi phản ứng dây chuyền của các sự kiện tiêu cực – chẳng hạn như bất hạnh, thất bại hoặc bệnh tật, và tin chắc rằng họ cần linh mục trừ quỷ. Trong các trường hợp này, người trừ quỷ có thể cho rằng có tác động bất thường của ma quỷ nếu người trừ quỷ có thể xác định chắc chắn mối liên quan giữa các tác động có thể xảy ra được mô tả trước đó và sự ác cảm khó giải thích đối với Chúa, lời cầu nguyện và sự thánh thiêng.

Cùng với việc tăng cường các ơn lành và cầu xin giải thoát, nếu thấy các hiện tượng như vậy giảm đáng kể thì người ta có thể nghi ngờ rằng nguồn gốc của chúng là do tác động khác thường của ma quỷ.

  1. ÁM ẢNH QUÁI ĐẢN

Có những cuộc tấn công của ma quỷ, mặc dù chúng không chặn được sức mạnh trí tuệ và ý chí tự do của con người, nhưng lại thành công trong việc đưa các ý nghĩ hoặc hình ảnh ám ảnh vào tâm trí (trí tưởng tượng và ký ức) mà nạn nhân không thể xua đuổi. Trong trường hợp này, người đó cảm thấy day dứt bởi một ý tưởng cố định mà họ biết là xa lạ đối với mình và tìm cách loại bỏ nó. Nhưng nó đã in sâu vào tâm trí và tinh thần của họ đến mức dường như nó thực sự là của họ.

Nỗi ám ảnh có thể diễn ra dưới nhiều hình thức, mức độ, cường độ khác nhau và cuối cùng hoàn toàn chiếm lĩnh tâm trí con người. Trong trường hợp đó, chúng trở nên rất mạnh và kéo dài. Để tránh nhầm lẫn chúng với các bệnh lý tâm thần, một số nhà trừ tà thường định nghĩa là ám ảnh ma quỷ về tâm thần, tâm linh hoặc nội tâm. Một số khác gọi là sự phá hoại cá nhân của ma quỷ. Tuy nhiên, có thể đó là tác động của ma quỷ và chứng tâm thần thực sự cùng xuất hiện.

Vì chúng giống với các dạng bệnh tâm thần, việc phát hiện ra sự ám ảnh của ma quỷ không phải lúc nào cũng dễ dàng. Đa số các trường hợp này là bệnh lý. Tuy nhiên, có một số người mặc dù có biểu hiện các triệu chứng tương tự như bệnh lý tâm thần, nhưng nó có nguồn gốc từ tác động khác thường của ma quỷ.

Sự phiền toái về thể lý và của cải thường có thể dễ dàng nhận biết bằng các dấu hiệu bên ngoài. Để kết luận cụ thể, từng trường hợp phải được kiểm tra riêng. Như đã đề cập trước đây, dấu hiệu quan trọng về nguồn gốc của sự ám ảnh là sự hiện diện của một khối, một phần hoặc toàn bộ, đối với sự cầu nguyện, hoặc sự căm thù vô cớ đối với mọi thứ thiêng liêng hoặc liên quan điều thiêng liêng.

Nhưng không phải lúc nào cũng như thế. Đôi khi những người cầu nguyện và thường xuyên lãnh nhận các bí tích (không có các triệu chứng và thái độ như nói trên) vẫn có thể bị ám ảnh bởi các dạng có nguồn gốc xấu xa.

Chúng ta thấy điều đó trong cuộc sống của các thánh khi họ bị ám ảnh bởi ý nghĩ hoặc cảm giác bị đày đọa. Vì vậy, cần phải nhận ra rằng có những trường hợp có thể nhận ra sự ám ảnh về tác động khác thường của ma quỷ bằng cách quan sát hiệu quả hay không hiệu quả của sự giải thoát nhờ ơn lành và việc cầu nguyện.

  1. CHIẾM HỮU QUÁI QUỶ

Chiếm hữu không phải là sự chia cắt nhân cách. Thay vào đó, nó liên quan sự thay đổi tạm thời của một người, trong đó ma quỷ tàn bạo và hung dữ nắm quyền kiểm soát. Hành động từ nội tại, ma quỷ khiến nạn nhân nói năng và hành động theo ý riêng: hiện tượng như vậy có thể được định nghĩa là thời gian khủng hoảng.

Ma quỷ thống trị cơ thể của con người để loại bỏ khả năng tự quyết định và kiểm soát của họ. Sự hiện diện của ma quỷ trong con người đã vô hiệu hóa khả năng tự định hướng của người đó, để người đó trở thành công cụ ngoan ngoãn mù quáng, phục tùng trước một thế lực đồi bại và chuyên quyền.

Vì vậy, có hai yếu tố cấu thành việc chiếm hữu người bị quỷ ám: sự hiện diện của ma quỷ trong cơ thể và việc thực thi quyền lực của nó. Do đó, người bị quỷ ám có thể được chuyển đến một nơi khác, được nuôi dưỡng hoặc tạm thời thay đổi về thể lý.

Trong cơn khủng hoảng, người đó có thể tỉnh táo, nửa mê man hoặc hoàn toàn xuất thần. Trong nghi thức trừ tà năm 1952, các hiện tượng đi kèm với sự chiếm hữu được mô tả là nói tiếng lạ, có sức mạnh siêu phàm, cơ thể bay lơ lửng, thay đổi tính cách hoặc đặc điểm thể lý, thay đổi giọng nói, phản ứng tức giận trước các vật linh thiêng, co giật, khóc lớn, báng bổ và kiến thức về những điều huyền bí. Những lúc bình tĩnh có thể xen kẽ với những lúc khủng hoảng. Lúc khủng hoảng thường xảy ra khi ở trước các vật linh thiêng.

Sự thận trọng là điều cần thiết để xác định tính thực tế của sự ám ảnh. Người bị chiếm hữu không phải chịu trách nhiệm về những hành vi đã thực hiện trong khi họ đang bị ma quỷ chi phối. Chiếm hữu là hành động quyền lực tối cao của ma quỷ mà nó dùng để chứng tỏ sự vượt trội của nó đối với con người và sự nổi loạn của nó chống lại Thiên Chúa.

Đối với trường hợp những người quỷ ám cùng lúc có biểu hiện rối loạn tâm thần và các hiện tượng bất thường, sự cân nhắc của con người không có đủ nguồn lực để biện minh trước cho việc loại trừ khả năng bị quỷ ám. Vì vậy, cần phải cẩn thận kiểm tra nhiều ngành – gồm các chuyên gia trong lĩnh vực y tế và tâm linh. Trong tình huống này, người trừ tà – được các chuyên viên y tế hỗ trợ – xác định nguyên nhân thực sự và các thành phần khác nhau về bệnh tật của người đó.

Trong Phúc Âm, một số trường hợp quỷ ám được mô tả rõ ràng: quỷ câm, (Mt 9:32-33) quỷ vừa câm vừa mù, người ta tranh cãi với người Pharisêu, (Mt 12:22-32; Mc 3:20-30; Lc 11:14-26) và Maria Mađalêna. (Mc 16:9; Lc 8:2) Bốn trường hợp được mô tả chi tiết: quỷ ô uế tại Caphácnaum, (Mc 1:21-28; Lc 4:31-37) các quỷ tại Gađara, (Mt 8:28-34; Mc 5:1-20; Lc 8:26-29) con gái của người phụ nữ Canaan, (Mt 15:21-28; Mc 7:24-30) và đứa bé bị động kinh. (Mt 17:14-20; Mc 9:14-28; Lc 9:37-43)

Trong các tình huống này, Chúa Giêsu tiết lộ động lực về sự hiện diện của Ngài trong lịch sử loài người: đến đem ơn cứu độ và giải thoát con người khỏi các thế lực của kẻ ác. Ngài khiến các môn đệ, và tất cả những người tin Ngài, làm việc nhân danh Ngài (Mc 16:17) cộng tác trong công cuộc cứu rỗi của Ngài, ban cho họ quyền năng tiêu diệt ma quỷ. (Mt 10:1-8; Mc 3:14-15; 6:7; Lc 9:1; 10:17-20)

Khi hành hạ những người mà nó ghét, ma quỷ chỉ cảm thấy một kiểu thỏa mãn rất khốn nạn bởi vì nó không thể giảm bớt đau khổ của nó, cũng như Thiên Chúa không cho phép nó tiêu diệt con người.

Người ta không thể nói về xu hướng chiếm hữu về thể lý, tâm linh hay luân lý. Các tội nhân cố chấp là nạn nhân của ma quỷ và họ không cần ảnh hưởng đặc biệt, ngược lại, khi bị chiếm hữu thì họ không tự ý xúc phạm Chúa.

Sự phiền toái và sự chiếm hữu không phải là điều xấu xa về đạo đức; đúng hơn, đó là các tệ nạn thể lý mà Thiên Chúa cho phép vì lợi ích của con người. Một số thần học gia chỉ ra những lý do giải thích về sự cho phép của Thiên Chúa: (1) để làm tăng sự vinh hiển của Thiên Chúa (Ngài bày tỏ tình yêu và các thuộc tính của Ngài); (2) để thể hiện chân lý của đạo Công giáo, vốn được ban sức mạnh thần thánh đặc biệt; (3) vì lợi ích tâm linh của người chính trực; (4) là lời giáo huấn hữu ích cho con người; và (5) làm chứng về sự hoán cải của tội nhân.

  1. PHÁ HOẠI VÙNG MIỀN

Hành động bất thường của ma quỷ gây ra sự xáo trộn và phiền toái ở mọi nơi, nhà cửa và các vật được gọi là sự phá hoại ma quái tại địa phương. Nó cũng bao gồm hành động ác độc đối với động vật, mà trong phân tích cuối cùng là nhắm vào con người. Các biểu hiện của hành động đó là tiếng ồn không thể giải thích, sự xuất hiện của các vật hoặc thay đổi vị trí của chúng, tiếng nhạc hoặc tiếng động kỳ lạ, lân quang (phát ra ánh sáng mà không thể cảm nhận nhiệt độ), mùi vị, ánh sáng, động vật phản ứng như thể chúng đã thấy ai đó ở trạng thái phấn khích, bóng đen, hình bóng, khuôn mặt, v.v…

Những xáo trộn gây ra bởi những sự can thiệp của ma quỷ này được thực hiện bằng tiếng ồn hoặc tiếng thổi trên mái nhà, mặt đường, bức tường, cửa ra vào, cửa sổ hoặc đồ đạc; như mưa đá rơi trên mái nhà hoặc thậm chí trong nhà mà không biết từ đâu; tiếng bước chân vô hình, pháo hoa, tiếng nổ, tiếng kêu leng keng của kim loại, giọng nói, tiếng khóc, tiếng cười, tiếng động, tiếng kêu vang; sự biến mất của đồ đạc và không bao giờ thấy nữa hoặc được tìm thấy ở chỗ bất thường nhất trong nhà; các bức tranh bị rơi xuống mà không thể hiểu; quần áo, tấm trải giường, chăn mền và ghế bay trong không khí; động vật (chẳng hạn như quạ, dơi, cú, thằn lằn, chó hoặc mèo) đột nhiên xuất hiện và biến mất ngay; mùi cháy khét, mùi nồng nặc, mùi phân, mùi lưu huỳnh, mùi thịt thối, mùi nhang; và những thứ lạ lùng tương tự như vậy…

Nếu tìm hiểu kỹ lưỡng mà các nguyên nhân tự nhiên bị loại trừ, thì việc cầu nguyện, chúc lành và Thánh Lễ (có phép của giám mục) được cử hành tại nơi đó. Nếu điều đó dẫn đến sự biến mất của các hiện tượng hoặc giảm đáng kể, người ta có thể nghi ngờ rằng nguồn gốc của chúng thực sự là tác động khác thường của ma quỷ.

Đôi khi sự phá hoại của những hiện tượng như vậy biến mất, không phải vì việc chúc lành và trừ tà, mà là vì nguồn gốc ma quỷ của chúng trong người sống ở nơi đó và các hiện tượng đó gắn liền với người đó. Khi người đó thay đổi nơi ở, những người tiếp tục sống ở đó không còn nhận thấy điều gì và sống yên bình. Các hiện tượng không thể giải thích được đã theo chân người bị hại đến nơi ở mới của họ.

LM. PAOLO CARLIN

TRẦM THIÊN THU (chuyển ngữ từ CatholicExchange.com)