Những Mùa Mưa Hồng Ân

395

Mưa, những cơn mưa đầu mùa luôn làm tôi vui thích bởi được thấy vạn vật được gội mát bởi những làn mưa trắng xóa. Mưa xóa tan dấu vết của những ngày bụi bặm. Mưa trả lại màu xanh thuần chất của tán lá. Nơi thôn quê, mưa đổ xuống cho mùa màng tươi tốt, an ủi những người nông dân một nắng hai sương, chịu thương chịu khó…Trong đời đã biết bao lần tôi gặp mưa, ngắm mưa. Có cơn mưa chợp đến rồi chợt đi nhẹ như áng mây chiều. Lại có những cơn mưa làm ướt sũng lòng người. Tự bản chất mưa không buồn mà cũng chẳng vui, nếu buồn, có chăng cũng chỉ là do tâm trạng của lòng người khoác lên cho mưa mà thôi!

Tôi yêu mưa, dù đó làn mưa phùn xứ Bắc hay cơn mưa ào ạt của phương Nam. Tôi yêu mưa bởi mưa còn là một dấu chỉ về một thứ “Mưa khác” từ Trời xuống. Mưa Hồng Ân mà Thiên Chúa đã ban tràn xuống cho nhân loại. Và tôi xin mạ muội được ví mình như một hạt cát trong biển nhân loại ấy.

Hạt cát đón nhận những giọt Mưa Ân Sủng đầu tiên trên “mảnh đất” Gia Đình, nơi thấm đẫm tình thương của Thiên Chúa nhân lành. Ơn gọi làm người của nó được gieo vãi từ đây. Nơi đó, cát đã sống tuổi hoa niên trong sáng, tròn đầy.  Gia đình cung cấp miễn phí cho nó những bài học, những kinh nghiệm cụ thể về tình yêu thương. Nơi đó, cát được đong đầy những giá trị về nhân bản, nhận thức, lòng biết ơn, sự chia sẻ… Đó là nền móng cho nó bước vào ngưỡng cửa của tuổi trưởng thành với đầy ắp những ước mơ, hoài bão. Đặc biệt là ơn Đức tin mà nó được thừa hưởng cách nhưng không. Nó biết Chúa từ bờ môi của bà, của mẹ qua những câu kinh thân quen với âm hưởng đều đều không đổi thay. Nó tuyên xưng Ngài là Bạn, là Thầy trước khi đời nó có những người thầy, người bạn đầu tiên. Dẫu là sự tuyên xưng theo truyền thống đạo dòng nhưng đó vẫn là một hành vi thật đáng quý, bởi vào một thời điểm thích hợp, những định hướng tâm linh đơn sơ, mập mờ thời non trẻ mà Chúa đã vãi gieo sẽ được củng cố bằng chính kinh nghiệm Đức Tin của bản thân nó. Từ “mảnh đất” Gia Đình, hạt cát học được bài học về phận làm con để từ đó “chữ Hiếu” trở thành nền móng cho nó biết nỗ lực không ngừng trong một mối tương quan mới, cao thượng hơn, thiêng liêng hơn mà Chúa đã chuẩn bị sẵn cho nó trên con đường Thánh Ý.

Tôi lại thấy mình chẳng khác nào một chú chim nhỏ được tập bay dưới nắng vàng ấm áp và được tắm mát dưới Trời Mưa Ân Sủng. Khi ba tuổi nó được bao bọc, chăm sóc, chiều chuộng. Lúc lên mười nó ham thích được khám phá thế giới xung quanh, mười bảy tuổi nó bắt đầu biết yêu và suy tư về những cái đẹp, về tương lai. Rồi một ngày đôi cánh của chú chim nhỏ được phủ đầy một lớp lông cứng cáp, đó là lúc nó buộc phải vào đời và tự bay bằng đôi cánh của mình. Trên lối đường thênh thang ấy đã hơn một lần chú chim nhỏ bay lạc. Nhưng không nản lòng, nó quay lại rồi bay tiếp theo chiều gọi của gió. Có lúc, chim nhỏ hụt hơi, đứt quãng bởi gặp cơn gió ngược, nó rớt xuống nhưng không để mình gục… Thật may mắn vì ơn Chúa vẫn đủ cho chú chim nhỏ tìm ra chính lộ trước muôn vàn ngã rẽ cuộc đời. Tiếng của Chúa trong thâm tâm réo gọi, chú chim nhỏ ra khỏi môi trường quen thuộc là gia đình thân yêu, là quê hương gắn bó… Ngài dẫn nó đến một nơi bí mật mà Ngài đã sắp xếp từ trước khi nó được “thành hình trong dạ mẹ” (x.Gr 1,5). Nó thiết tưởng sẽ chẳng gì có thể bứng nó ra khỏi nơi ấy. Nhưng cuối cùng chính Chúa đã làm điều đó và tiếng “vâng” thầm thĩ được thưa lên trong nơi kín ẩn nhất của cõi lòng.

Ngài mang tôi đến với “mảnh đất” thứ hai là Hội Dòng Mến Thánh Giá Thủ Đức. Ơn gọi dâng hiến của tôi và của nhiều thế hệ chị em từ mọi miền đất nước được gieo trồng và lớn lên tại đây. Đã trải qua biết bao nhiêu mùa mưa, và cả những mùa nắng hạn khô cháy. Hội Dòng vẫn đứng vững giữa những đổi thay của thời cuộc. Mưa Hồng Ân vẫn rơi trên mảnh đất non trẻ này. Dấu chỉ về sự quan phòng chăm sóc của Chúa trải dài ngay từ những ngày đầu Hội Dòng được thành lập (Ngày 08 tháng 12 năm 1965). Đó là sự kiên tâm của thế hệ các mẹ, các bà nhà Phước gốc Bắc Ninh; sự hy sinh dấn thân của các vị Bề Trên thánh thiện, khôn ngoan; sự nâng đỡ, cầu nguyện của biết bao thân nhân, ân nhân xa gần… Cho đến hôm nay, sau 52 năm, “mảnh đất” thấm đẫm Mưa phúc lành ấy vẫn cống hiến cho Giáo Hội địa phương trên ba miền Tổ quốc những chứng nhân Tin mừng, giữa một xã hội đang “thừa thầy mà thiếu thợ gặt” cho Chúa. 52 năm không đủ làm nên một huyền thoại nhưng đủ để làm nên một sự thật bất biến, sự thật về những người nữ âm thầm trong hy sinh, phục vụ, cần mẫn kiến tạo hạnh phúc và gieo rắc tình yêu giữa lòng cuộc sống còn đầy rẫy bao nỗi khổ đau nơi những khuôn mặt hữu hình của anh chị em đồng loại.

Tôi yêu mến ơn gọi Chúa ban, và trân trọng biết mấy những con người dám lội ngược dòng, dám từ bỏ tuổi trẻ, những hoài bão, ước vọng cuộc đời để dâng hiến trọn vẹn tâm hồn và thân xác cho một “Người Tình Không Chân Dung” trong linh đạo Mến Thánh Giá. Hạt giống Tin Mừng và hoa trái thiêng liêng mà Đức cha Lambert de la Motter gieo vãi cách đây gần 350 năm đã, đang và sẽ tiếp tục được kế thừa bởi con cái của Ngài. 1

Là một nữ tu trẻ đang dấn bước trên con đường hẹp theo Giêsu, tôi không có quyền để kiêu hãnh về những ân ban, bởi tôi biết Chúa thương mỗi người mỗi cách khác rất khác nhau. Tôi càng không có lý do gì phải bẽ bàng về những lần té ngã, thất bại, cả những thử thách đã qua và còn đón đợi tôi phía trước, bởi tôi tin Chúa là nhà huấn luyện biết lượng sức học trò.

Chú chim nhỏ dường như đã khắc sâu điều tâm niệm mà thánh Phaolô từng sống để bước về phía trước trong hân hoan, tin tưởng: Tôi chỉ chú ý đến một điều, là quên đi chặng đường đã qua, để lao mình về phái trước. Tôi chạy thẳng tới đích, để chiếm được phần thưởng từ trời cao Thiên Chúa dành cho kẻ được Người kêu gọi trong Đức Giêsu – Kitô.” (Pl 3,13-14)

Dẫu biết câu chữ còn hạn hẹp nhưng chú chim nhỏ vẫn muốn viết, viết để tạ ơn Chúa về những cơn mưa Hồng Ân trên Hội Dòng và trên cuộc đời nó. Tạ ơn Chúa đã chạm đến “cục bùn” thô kệch là chính nó. Để nó biết mỗi ngày phải cày xới chính mảnh đất tâm hồn mình, hy vọng được nở hoa ở nơi Chúa đã gieo nó xuống. Tạ ơn Chúa đã cho nó có đôi mắt Đức tin, để biết rằng tất cả những gì của nó là của Chúa. Xin cảm tạ Mẹ Maria, người Mẹ trìu mến luôn kề cận bên nó như một Quý Nhân để che chở, phù trì. Một lần nữa nó muốn thốt lên: Lạy Chúa, xin cảm tạ và dâng Chúa cuộc đời mà con đang sống, hôm nay.

Sr. Anna Bích Hạt,  Học viện. MTG THủ Đức

——————

 1.Đức cha Phêrô-Maria Lambert De La Motte chính thức thành lập Dòng Mến Thánh Giá vào năm 1670 tại Đàng Ngoài, và 1671 tại Đàng Trong. Từ đó, có thể nói lịch sử Dòng Mến Thánh Giá luôn gắn liền với sự ra đời, phát triển của Giáo hội Việt Nam. Cho đến nay, trên dải đất hình chữ S thân yêu, đã có 24 Dòng Mến Thánh Giá hiện diện trong 17 giáo phận trên tổng số 26 giáo phận trong cả nước. Số nữ tu lên đến 8.496, (trong đó có 234 nữ tu Mến Thánh Giá Thủ Đức.) Những con số ấy như là một hoa trái hữu hình trong công trình cứu độ của Thiên Chúa, đã, đang và sẽ còn tiếp tục trổ sinh trong lòng Mẹ Giáo Hội Việt Nam hôm nay. (Số liệu tổng hợp tháng 06/2017 của nhóm nghiên cứu Linh đạoMến Thánh Giá)